Parapuggalaṃ* upanidhāya yathā so khattiyo tathāhaṃ khattiyosmīti vā, yathā so brāhmaṇo tathāhaṃ brāhmaṇosmīti vā, yathā so vesso tathāhaṃ vessosmīti vā yathā so suddo tathāhaṃ suddosmīti vā, yathā so gahaṭṭho tathāhaṃ gahaṭṭhosmīti vā, yathā so pabbajito tathāhaṃ pabbajitosmīti vā, yathā so devo tathāhaṃ devosmīti vā, yathā so manusso tathāhaṃ manussosmīti vā, yathā so rūpī tathāhaṃ rūpīsmīti vā, yathā so arūpī tathāhaṃ arūpīsmīti vā, yathā so saññī tathāhaṃ saññīsmīti vā, yathā so asaññī tathāhaṃ asaññīsmīti vā, yathā so nevasaññīnāsaññī tathāhaṃ nevasaññīnāsaññīsmīti vā – evaṃ evasmīti hoti.
Comparing oneself to another person, one thinks: “As that khattiya is, so am I a khattiya”; or “As that brahmin is, so am I a brahmin”; or “As that vessa is, so am I a vessa”; or “As that sudda is, so am I a sudda”; or “As that householder is, so am I a householder”; or “As that renunciant is, so am I a renunciant”; or “As that deva is, so am I a deva”; or “As that human is, so am I a human”; or “As that material being is, so am I a material being”; or “As that immaterial being is, so am I an immaterial being”; or “As that percipient being is, so am I a percipient being”; or “As that non-percipient being is, so am I a non-percipient being”; or “As that neither-percipient-nor-non-percipient being is, so am I a neither-percipient-nor-non-percipient being”—thus one thinks “I am thus.”
Sau khi lấy một người khác làm căn cứ, hoặc là ‘như người Sát-đế-lợi đó, tôi cũng là Sát-đế-lợi’, hoặc là ‘như người Bà-la-môn đó, tôi cũng là Bà-la-môn’, hoặc là ‘như người Phệ-xá đó, tôi cũng là Phệ-xá’, hoặc là ‘như người Thủ-đà đó, tôi cũng là Thủ-đà’, hoặc là ‘như người gia chủ đó, tôi cũng là gia chủ’, hoặc là ‘như người xuất gia đó, tôi cũng là người xuất gia’, hoặc là ‘như chư thiên đó, tôi cũng là chư thiên’, hoặc là ‘như loài người đó, tôi cũng là loài người’, hoặc là ‘như người có sắc đó, tôi cũng là người có sắc’, hoặc là ‘như người không có sắc đó, tôi cũng là người không có sắc’, hoặc là ‘như người có tưởng đó, tôi cũng là người có tưởng’, hoặc là ‘như người không có tưởng đó, tôi cũng là người không có tưởng’, hoặc là ‘như người không có tưởng cũng không không có tưởng đó, tôi cũng là người không có tưởng cũng không không có tưởng’ – ‘tôi là như vầy’ khởi lên như vậy.